Sunday, November 17, 2013

Cách mạng cho Việt Nam - Hãy chuẩn bị ngay từ bây giờ?

- Vừa rồi, "Lú nhỏ" tui có thảo một bài "Quân sư quạt mo và cố vấn về Hoa cứt lợn" cho "Lú lớn" biết một vài đường binh để mà tính toán cho hậu sự của cái ngày đảng cộng sản tan rã. Sự sụp đổ này sẽ phải đến từ hai nguồn. Thứ nhất và cũng là nguồn có xác xuất xảy ra cao nhất, đó là chính nội bộ bản thân đảng cộng sản sẽ tự đấu đá và đưa đến giải thể. Thứ hai là từ nguồn sức mạnh của quần chúng sẽ đứng lên để đạp đổ bộ máy tà quyền một cách toàn diện để thay vào là một chính thể Tự Do Dân Chủ và Đa Đảng Đa Nguyên.Hôm nay, người viết xin lập lại. Ðảng cộng sản nên hiểu rằng, dân chúng cũng là người và nhất là chúng ta đã bước vào thế kỷ thứ 21 hơn một thập kỷ qua, thế kỷ của Nhân Bản, Dân Chủ và quyền làm người. Không như nhiều thế kỷ trước, khi ấy những cơ chế bưng bít đã có nhiều điều kiện khá thuận lợi để hoành hành. Thời vàng son của đế chế cũng như độc tài toàn trị sẽ không còn chỗ đứng khi nhân loại đã và đang bước vào những sinh hoạt văn minh, từ đó, con người đã quen dần cũng như đã thích nghi với môi trường mới. Những trào lưu nào đi ngược lại với sự thích nghi ấy, sẽ hoàn toàn phải đối mặt với sự phản kháng của tập thể nhân loại trên phạm trù toàn thể thế giới.

Ngày xưa, muốn truyền một thông tin như trát lệnh của vua quan, người ta phải mất hàng tháng để truyền đạt. Hôm nay, với sự phát triển của tin học, tin tức sẽ truyền đi và được cập nhật trong tích tắc. Bên cạnh đó, con người có thể tìm hiểu nguồn dữ liệu nhằm để giải đáp những thắc mắc của mình một cách tương đối thỏa đáng mà không cần phải mất nhiều thời gian cũng như phải đối mặt với sự nguy hiểm. Người dân bây giờ không còn mụ mị như khoảng thời gian của 1945-1975 hay ngờ nghệch, mất định hướng của những năm 1975-2005 nữa. Bây giờ, mọi sự gian dối, lừa mị, bưng bít sẽ bị mãnh lực của mạng lưới toàn cầu phá toạc vỡ tung.

Tư duy đúng đắn là tư duy có cơ sở khoa học, cũng như có sự so sánh đa chiều. Tư duy của con người ngày hôm nay là tư duy của sự độc lập, trong sáng và minh mẫn bởi chính nó đã không còn bị huyễn hoặc hay bị ảnh hưởng bởi những thế lực ma mãnh gian tà. Nói một cách rõ nét hơn là dân Việt ngày hôm nay không còn tin tưởng hay bị ảnh hưởng bởi một nhà cầm quyền phi đạo đức, phi nhân bản, phi chính nghĩa nữa. 

Như đã nêu trên, đã là một con người thì ít nhiều, ai cũng có trong bản ngã tính chất tham sân si, ai cũng có lòng tự trọng, sự tự ái cũng như sự nóng giận. Khi người dân đã khám phá ra rằng từ lâu họ đã bị lường gạt, bị đầu độc và bị cưỡng chế dưới ách cai trị của độc tài và gian xảo thì họ hoàn toàn có cái quyền phản ứng, hầu lấy lại những gì mà họ đã mất, đó là lẽ đương nhiên. Phản ứng từ sức mạnh của quần chúng là những phản ứng vô biên cùng mức độ vô lường của nó mà không một thế lực nhà nước nào có thể cưỡng chống lại được.

Nắm biết được những thực tế từ thực thể xã hội cùng xu thế của nó, người làm chính trị, người nắm trong tay quyền lực của bộ máy cầm quyền phải rất là minh mẫn và thức thời. Nếu nắm chắc được quy luật lô-gic của đời sống, của vạn vật là luôn thay đổi theo dòng thời gian, nếu tự mình khẳng định rằng trên đời, không có gì là vĩnh viễn, thực tế hơn nữa, nếu biết rằng chế ðộ bất chính nào cũng phải đối mặt với ngày tàn của nó thì người làm chính trị, người nắm quyền bính ắt phải tiến hành ngay những bước chuẩn bị cần thiết.

Sự chuẩn bị nói trên chẳng những chỉ nêu lên nét thông thái thức thời của bản thân mà còn là hành động cứu vớt cho rất nhiều thành viên cho gia đình và cả giòng họ. Ngoài ra, bước chuẩn bị này còn là những tiền đề cho những động thái mang tính trách nhiệm và nhân đạo hầu lập công cứu giúp cho cả một dân tộc để phần nào chuộc lại những lỗi lầm ân oán xưa cũ. Nếu làm được như vậy, tôi hoặc nhiều người khác sẽ cam đoan rằng, nhân dân sẽ không khiển trách, kết tội mà ngược lại còn mang ơn là đàng khác.

Nếu nhận thức được rằng tuổi thọ của chế độ mà quí vị đang cầm nắm sẽ không còn được bao lâu thì một người mẫn thức phải đem tất cả sự việc hiện tại và tương lai gần của những tháng ngày cuối cùng mà đặt lên bàn cân, để cân đo đong đếm, xem coi cái lợi và cái hại nghiêng về bên nào?. Giàu thì cũng đã giàu rồi, với thời gian ngắn ngủi còn lại, nếu tham lam thì sẽ giàu thêm được bao nhiêu?. Đó là chưa nói đến việc, nếu tính toán mụ mẫm, sai trái, đôi khi còn phải gánh lấy hậu quả khôn lường,điều đó chẳng những tiền mất mà tội còn mang, cộng theo cái xú danh mà lịch sử sẽ nguyền rủa đời đời.

Trong khoảng thời gian gần đây, dư luận từ nhiều phía, phía đảng cũng có mà phía dân cũng không thiếu. Nếu đã có cơ hội đón nhận được những lời thỉnh giảng mà vẫn còn chưa nhận thức do tính ù lì, kiêu ngạo, lòng hãnh tiến thì sau này cũng đừng nên có lý do gì để tỏ lời trách móc.

Những quan chức trong guồng máy hiện hành, chớ vội cho rằng bản thân người viết chưa am hiểu về phương thức tổ chức của quân đội và công an dưới thể chế chuyên chế vô sản mà hệ thống an ninh của nó như một mạng nhện chồng chéo, bản thân của quan chức nào cũng bị sự theo dõi giám sát lẫn nhau khiến họ tự buộc chặt với cái bóng ma của cơ chế, tưởng chừng như không bao giờ thoát khỏi. Sự sợ hãi bao trùm, khiến họ không thể nào nhúc nhích!. Ngày hôm nay, từ nhận thức về con ma vô hình ấy đã không còn là một uy quyền tối thượng nữa, từ đó, tuy duy đã được thay đổi nhiều, nhận thức thay đổi sẽ đưa đến hành động cũng thay đổi. Thiết nghĩ, người nắm quyền lực, nếu khéo léo, biết vận hành khôn khéo thì cũng sẽ có được những bước thành công. Hãy tự tin và sớm thoát khỏi cái bóng ma huyễn hoặc mà can đảm lên để hành động. Chớ phụ lòng của cả khối dân tộc đang mong chờ trong trạng thái kiên nhẫn, ẩn chứa đầy đủ về cả tình lẫn lý. Nhưng sự chờ đợi ấy không có nghĩa là mãi mãi.

Người viết không hề chủ quan, thiết nghĩ bây giờ thời điểm thích ứng nhất, dẫu biết rằng nhiều khó khăn, còn nhiều điều chưa thuận tiện nhưng với sự chuẩn bị kín cẩn, tạo mối liên hệ mật thiết, khi thời cơ đến là thực hiện. Ðó là nhân cách và cũng có thể gọi là đạo đức và hành vi cách mạng. Những ai đang có trong tay quyền bính hãy chuẩn bị tư thế ngay từ bây giờ, kẻo không sẽ muộn.



Nguyên Thạch

No comments: