Wednesday, December 4, 2013

Bao giờ hoa Tự Do đơm nụ?

Vualambao 
 Tôi viết bài thơ về chuyện nước non
Qua bao đời Nguyễn, Trần, Đinh, Lê, Lý, đến nay, đất Việt vẫn còn
Vẫn bảo vệ được non sông với niềm tin son sắt
Một ngàn năm chống ngoại xâm phương Bắc
Một trăm năm chống giặc Tây
Ba mươi năm nội chiến từng ngày
Dân Việt vẫn thoát được vòng vây nô lệ.
Hôm nay, có câu chuyện, mượn lời thơ tôi muốn kể
Về một lũ người đồ tể vô thần
Lớp người này sẵn sàng bán nước buôn dân
Họ tuy mang danh gốc Việt nhưng vô ngần độc ác
Họ là biểu hiện của thù hận, chia rẽ, đau thương, lầm lạc...
Với ngoại xâm thì khiếp bạc trước quân thù!.

Họ về đây
Từ cái gọi là "Cách mạng mùa thu"
"Cải cách ruộng đất"
"Xét lại chống đảng"
"Giải phóng miền Nam"
"Đánh tư sản"...
Rồi tiếp nối những ảo vọng viễn du trong thiên đường mù vô hạn.

Họ là đám người vong bản
Tuy Nguyễn Lê nhưng mang đảng Hồ Mao
Họ chẳng thương dân, cũng chẳng tiếc đồng bào
Góp cờ đỏ thành sáu sao vĩ đại.

Họ là những con buôn, những thương lái
Bán cả non sông biển ải để đổi lấy chỗ đứng của mình
Họ nghinh ngang tự hào là đảng của họ là đỉnh cao, là quang vinh
Ai chống lại hoặc không thuận tình, sẽ nhốt.

"Thống nhất đất nước" gom hai miền thành một
Một mối hận thù, một mối đau thương (*)
Họ về đây là rủ phố rủ phường
Họ về đây, gây đau thương bất tận.

Câu truyện kể, có làm lòng ai vướng bận?
Có trổi lên niềm căm hận gì không?
Có kề vai
Có xác cánh?
Có chung lòng?
Hay bèo bọt, trôi theo dòng thác lũ?

Và như thế!
Thì bao giờ hoa Tự Do đơm nụ?.

Nguyên Thạch

----------------------
(*) Nguyễn Chí Thiện



No comments: