Sunday, May 11, 2014

Tâm sự của loài "Chim láu cá"

Nguyên Thạch (Quanlambao)

Này em yêu, anh cô đơn quá
Không bạn bè và cũng chả người thân
Bởi tánh anh gian xảo nên thiên hạ không dám gần
Ngay như cả xóm giềng, người dân cũng lánh.


Em đâu hiểu, có nhiều đêm giá lạnh
Buồn cho thằng anh ở cạnh bên nhà
Thừa cơ hội lúc anh ỷ y nên nó lẻn qua
Bao vàng bạc lẫn heo gà... trộm hết!.


Em có hiểu là anh tức muốn chết?
Và em cũng biết người thân nhất của anh, đó là thằng Chệt gốc Tàu.
Nó rành rành mang họ là Mao
Khi đi cướp thì luôn cầm dao cắt cổ.

Em có thương anh không?
Vì giờ quá khổ!
Anh than van thì đố ai thương?
Bởi họ nói anh giống như lũ chèo phường
Dóc xạo, cà chớn, ươn ươn dở dở.

Giờ lâm nạn, hỏi có ai giúp đỡ?
Ngay cả em cũng mắng anh là họ Sở tên Khanh!
Thôi thì thằng Chệt nó ghét anh, thế cũng đành
Nhưng bà con giòng họ, cũng chửi anh là thằng khốn nạn.

Bởi thói anh thường chôm đồ của họ rồi đem bán
Nên bây giờ, ai cũng ngán anh rùi
Cuộc đời anh giờ như mõm chó, đen thủi đen thui
Bởi nó cướp của anh hết, giờ chỉ còn cái quần đùi rách đít.

Đường tương lai?
Ôi sao mù mịt!.
Có vay có trả bởi mắt thịt không ngươi
Tâm sự đau thương...
Nhưng sao em lại té cười?
Hay em nghĩ rằng anh mặt người nhưng dạ thú?.

Em thương ơi, bao đêm anh không ngủ
Tự trách anh vì đần đú, sọc dưa
Muộn lắm chăng?
Anh tự hứa sẽ chừa
Nguyện rằng sẽ không còn dám đong đưa và xỏ lá...
Quì lạy em muôn lạy, hãy thứ tha cho anh và xí xá

Nếu được vậy thì anh thề suốt đời sẽ coi em như má
Để suốt đời dạy dỗ những tên láu cá như anh.


Nguyên Thạch 
 


 


No comments: