Thursday, December 5, 2013

Nước Việt buồn


Nước non ngàn dặm
Đường xa lắm
Ai đã gây nên dải Việt buồn?
Quê Hương nghiệt ngả...
Đâu bờ bến?
Vũng lầy dân tộc!
Lệ sầu tuôn.
Chiều đi qua đồi cao
Hát trên những xác người
Tôi đã thấy
Tôi đã thấy
Trên con đường, người ta bồng bê nhau chạy trốn...(*)

Anh đã thấy gì

Hở Anh Sơn?
Phải chăng Anh thấy những căm hờn?
Của đám dân xưa khi lánh cộng...
Kèm theo tiếng khóc, nấc từng cơn.

Giặc Bắc vô Nam gây hận thù

Từ mùa cách mạng, gọi "mùa thu"!
Gieo bao tang tóc từ thu rũ
Để có hôm nay
Thiên đường mù!.

Một ngàn năm nô lệ giặc Tầu

Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày...
Gia Tài của mẹ?
Là nước Việt buồn...(*)

Tiếng ai hát

Gợi lòng ẩn uất
Việt Nam ơi
Một dải ngậm ngùi
Anh hỏi người
Người hỏi Anh
Chúng ta hỏi nhau...
Đời có gì vui?
Con nước đục!
Lạc nguồn xuôi mãi.

Ai đi Trung Quốc thăm cổ ải?

Xin nhỏ giùm tôi giọt lệ nhoà
Ghé suối Phi Khanh, ôn sử sách
Cắm hộ mồ hoang một vòng hoa.

Nước non ngàn dặm

Đường xa lắm
Ai đã gây nên dải Việt buồn?
Quê Hương nghiệt ngả...

Đâu bờ Bến?
Vũng lầy dân tộc!
Lệ sầu tuôn.

Nguyên Thạch
---------------------
(*) Trịnh Công Sơn







No comments: