Saturday, March 30, 2013

"Chúng tôi hạnh phúc vì chúng tôi rất là ngu"

Vualambao - Dân gian có câu "Ngu si hưởng thái bình" quả không sai nếu ứng với Việt Nam hôm nay!
"Chúng tôi hạnh phúc vì chúng tôi rất là ngu"
- Có một đoạn đối thoại rất hay trong bộ phim hoạt hình Kỷ Băng Hà 4 - Lục Địa Trôi Dạc mà có lẽ bất kỳ người nào xem xong cũng ghi nhớ đó là khi bộ đôi chuột túi Crash và Eddie được hỏi: "Tại sao trong khi mọi người đang rất lo sợ vì tận thế mà hai chú lúc nào cũng rất hạnh phúc?" Câu trả lời đơn giản và rất ấn tượng của đôi chuột là: “Để tôi tiết lộ cho cậu một bí mật. Bí mật đó là chúng tôi rất rất là ngu”. Với nhiều người đoạn thoại trên được xây dựng chỉ với mục đích chọc cười khán giả để bộ phim tăng thêm sự hài hước, vui nhộn. Tuy nhiên, nhìn từ một câu thoại tưởng chừng như đơn giản ấy, suy ngẫm những vấn đề của xã hội Việt Nam, không ít người sẽ cảm thấy giật mình, ờ nhỉ, giá như chúng ta ngu thì chúng ta đã thoát được bao buồn phiền, lo toàn, sợ hãi bủa vây cuộc sống hàng ngày.

Này nhé, chưa khi nào người dân Việt Nam lại phải “đương đầu” với nhiều loại thực phẩm bẩn như hiện nay. Từ các món ăn khô đến ướt, từ món mặn đến món ngọt, từ đồ dầm cho đến đồ chín, từ bữa sáng đến bữa đêm… nguy cơ bị đầu độc từ thực phẩm luôn rình rập. Cái sự bẩn của thực phẩm dường như không còn giới hạn ở mức đau bụng, tiêu chảy mà đã có người cho rằng, tình trạng bệnh ung thư gia tăng cũng liên quan đến thực phẩm bẩn, thực phẩm nhiễm hóa chất…

Thực tế diễn ra khiến người Việt không khỏi đắng lòng bởi rõ ràng là một đất nước nông nghiệp mà người người nhà nhà canh cánh nỗi lo thực phẩm, ăn gì cũng sợ bẩn, nhìn gì cũng thấy độc.

Giá mà khuất mắt trông coi, giá người ta đừng nhan nhản, ngang nhiên đầu độc đồng loại để ai ai cũng biết nhưng lại không biết cách nào để tránh thì mối lo toan ăn sạch không làm nặng đầu, bạc tóc các bà nội trợ. Hoặc cứ như đôi chuột Crash và Eddie, ngày tận thế cũng chẳng là gì bởi "chúng tôi rất ngu!".

Những quyển sách cho trẻ em có in cờ Trung Quốc liên tiếp được phát hiện gần đây.

Đấy, trong cái bếp thì vậy, ra đến cái phòng học của con, lắm người lại vò đầu vứt tóc. Đấy, liên tiếp các bộ sách tham khảo giành cho trẻ em Việt có in cờ Trung Quốc, có nội dung văn hóa, đời sống Trung Quốc được phát hiện.

Đó là: Phát triển toàn diện trí thông minh cho trẻ (Công ty văn hóa Hương Thủy và NXB Dân Trí), Bé làm quen với chữ cái (hành trang cho bé chuẩn bị vào lớp 1, Công ty cổ phần dịch vụ văn hóa sư phạm và NXB Ðại học Sư phạm), 10 phút cho bé trước giờ đi ngủ (tập 2: Bồi dưỡng tình cảm) và Trắc nghiệm trí tuệ toàn diện cho trẻ (Công ty Ðinh Tị và NXB Mỹ thuật), Phát triển khả năng quan sát tưởng tượng (NXB Phụ Nữ ấn hành). Và con số này chắc chắn không phải là con số cuối cùng.

Nhầm gì không nhầm, nhầm cờ Tổ quốc. Thế mà các nhà xuất bản vẫn dám một mực khẳng định việc in cờ không ảnh hưởng đến chất lượng sách hay đưa ra những lời giải thích đơn giản hóa như "sơ ý", "in thử"... Dám chắc rằng, không ít người cả tuần nay lầm bầm mắng mỏ, xấu thì che đi, cứ oang oang trên báo chí nhức cả đầu. Giá không biết thì hơn? Ấy mà cái anh nhà báo nào còn suy luận, rằng hóa ra trẻ mầm non Việt Nam đã phải học theo kiểu người Trung Quốc vì GS, TS của nước ta bận làm GS, TS nên không có thời gian viết sách. Đúng là ác tâm, ai lại lỡ để mấy chục triệu dân buồn lòng như thế? Ôi chao là... buồn.

Nho Việt dán cờ Trung Quốc tại siêu thị BigC The Garden. Ảnh VNN.

Kẻ viết bài này xin mạo muội có một đề xuất giúp thay đổi thái độ của người Việt, mang lại cho họ cái nhìn tươi sáng hơn. 24.300 tiến sĩ và 101.000 thạc sĩ hãy chung tay chế tạo một loại dược phẩm chữa được bách bệnh: Thuốc Quên, Thuốc Không Nghe, Không Thấy, Không Biết. Tôi dám khẳng định rằng, một khi loại thuốc đó được sử dụng đại trà như tiêm chủng mở rộng, chắc chắn không có ai bị tai biến đến tử vong như các bé sơ sinh trong thời gian vừa qua. Chỉ có thêm hạnh phúc và hạnh phúc.

Mặt khác, nếu đề xuất này được thực hiện, chắc chắn Việt Nam sẽ được một thành tựu nữa. Ít nhất 3 lần từ năm 2006 đến nay, chúng ta đã lọt top 15 nước hạnh phúc nhất trên thế giới. Cú hích Thuốc Không Nghe, Không Thấy, Không Biết chắc chắc sẽ đẩy chúng ta tới vị trí đứng đầu trong xếp hạng Chỉ số hành tinh hạnh phúc (HPI). Vậy là lại càng thêm phần hạnh phúc?
An An

No comments: